Nụ Hôn Đầu
thơ: Trần Dạ Từ
nhạc: Phạm Duy
hòa âm: Duy Cường
ca sĩ: Thái Hiền
Ghi chú: Thái Hiền hát sai một từ so với văn bản ca khúc trong câu cuối trước khi qua đoạn kết ca khúc: "Tiếng ve mùa CŨ" chứ không phải "Tiếng ve mùa THU" - mùa thu làm gì có tiếng ve!
Hát mà không quan tâm đến nội dung ca khúc nên chỉ sai một từ thôi cũng đủ để làm hỏng ý nghĩa ca khúc. Mà điều lạ là Thái Hiền hát sai ca khúc của bố mình, nhạc sĩ Phạm Duy.
thơ: Trần Dạ Từ
nhạc: Phạm Duy
hòa âm: Duy Cường
ca sĩ: Thái Hiền
Ghi chú: Thái Hiền hát sai một từ so với văn bản ca khúc trong câu cuối trước khi qua đoạn kết ca khúc: "Tiếng ve mùa CŨ" chứ không phải "Tiếng ve mùa THU" - mùa thu làm gì có tiếng ve!
Hát mà không quan tâm đến nội dung ca khúc nên chỉ sai một từ thôi cũng đủ để làm hỏng ý nghĩa ca khúc. Mà điều lạ là Thái Hiền hát sai ca khúc của bố mình, nhạc sĩ Phạm Duy.
NỤ HÔN ĐẦU
Trần Dạ Từ
Lần đầu ta ghé môi hôn
Những con ve nhỏ hết hồn kêu vang
Vườn xanh, cỏ biếc, trưa vàng
Nghìn cây phượng vỹ huy hoàng trổ bông
Trên môi ta, vạn đóa hồng
Hôn em trời đất một lòng chứa chan
Tiếng cười đâu đó ròn tan
Nụ hôn ngày ấy miên man một đời
Hôm nay chợt nhớ thương người
Tiếng ve mùa cũ rụng rời vai anh
Trưa vàng, cỏ biếc, vườn xanh
Môi ai chín đỏ đầu cành phượng xưa
Hợp âm màu đỏ do Đắc Tâm ghi
Thái Hiền
Trần Dạ Từ
Lần đầu ta ghé môi hôn
Những con ve nhỏ hết hồn kêu vang
Vườn xanh, cỏ biếc, trưa vàng
Nghìn cây phượng vỹ huy hoàng trổ bông
Trên môi ta, vạn đóa hồng
Hôn em trời đất một lòng chứa chan
Tiếng cười đâu đó ròn tan
Nụ hôn ngày ấy miên man một đời
Hôm nay chợt nhớ thương người
Tiếng ve mùa cũ rụng rời vai anh
Trưa vàng, cỏ biếc, vườn xanh
Môi ai chín đỏ đầu cành phượng xưa
Hợp âm màu đỏ do Đắc Tâm ghi
Thái Hiền
Đính kèm
Sửa lần cuối: